Nội dung thơ - truyện tháng 1/2016

PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG

TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN

***************

                  NỘI DUNG THƠ - TRUYỆN THÁNG 01/ 2016                 

KHỐI A ( 5 -6 TUỔI)

TRUYỆN:  SỰ TÍCH CÂY VÚ SỮA

Ngày xưa, có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất nghịch và ham chơi.

Một lần, bị mẹ mắng, cậu vùng vằng bỏ đi.Cậu la cà khắp nơi, mẹ cậu ở nhà không biết cậu ở đâu nên buồn lắm.Ngày ngày mẹ ngồi trên bậc cửa ngóng cậu về.

Một thời gian trôi qua mà cậu vẫn không về.Vì quá đau buồn và kiệt sức, mẹ cậu gục xuống. .

Không biết cậu đã đi bao lâu. Một hôm, vừa đói vừa rét, lại bị trẻ lớn hơn đánh, cậu mới nhớ đến mẹ.

-“Phải rồi, khi mình đói, mẹ vẫn cho mình ăn, khi mình bị đứa khác bắt nạt, mẹ vẫn bênh mình, về với mẹ thôi”.Cậu liền tìm đường về nhà..

Ở nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng không thấy mẹ đâu. Cậu khản tiếng gọi mẹ:

- Mẹ ơi, mẹ đi- đâu rồi, con đói quá ! –Cậu bé gục xuống, rồi ôm một cây xanh trong vườn mà khóc.

Kỳ lạ thay, cây xanh bỗng run rẩy. Từ các cành lá, những đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây.

Hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da căng mịn, xanh óng ánh. Cây nghiêng cành, một quả to rơi vào tay cậu bé.Cậu bé cắn một miếng thật to. Chát quá

Quả thứ hai rơi xuống. Cậu lột vỏ, cắn vào hạt quả. Cứng quá.

Quả thứ ba rơi xuống. Cậu khẽ bóp quanh quanh quả, lớp vỏ mềm dần rồi khẽ nứt ra một kẽ nhỏ. Một dòng sữa trắng sóng sánh trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ..

Cậu bé ghé môi hứng lấy dòng sữa ngọt ngào, thơm ngon như sữa mẹ.

Cây rung rinh cành lá, thì thào :

“Ăn trái ba lần mới biết trái ngon

Con có lớn khôn mới hay lòng mẹ”...Cậu oà lên khóc. Nhận ra mẹ đã không còn nữa.

Cậu nhìn lên tán lá, lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc chờ con. Cậu ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng của mẹ.

Nước mắt cậu rơi xuống gốc cây.Cây xòa cành ôm cậu, rung rinh cành lá như tay mẹ âu yếm vỗ về.

Cậu kể cho mọi người nghe chuyện về người mẹ và nỗi ân hận của mình…

Trái cây thơm ngon ở vườn nhà cậu, ai cũng thích.Họ đem về gieo trồng khắp nơi và đặt tên là Cây Vú Sữa.

THƠ: QUẢ

THƠ: THỎ BÔNG BỊ ỐM

THƠ:  HOA CÚC VÀNG

Tròn như quả banh

Vỏ có màu xanh

Đó là quả bưởi

Hay dành để ngửi

Là quả thị thơm

Múi trắng như cơm

Mãng cầu chua ngọt

Muốn ăn phải gọt

Là quả dứa gai

Quả cũng có tai

Là thanh long đỏ

Có gai ngoài vỏ

Là quả sầu riêng

Những buổi chiều nghiêng

Ngắm nhìn vườn quả

Em yêu tất cả

Vườn quả của em

               

    Sưu tầm

 

Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ suýt xoa:
Mẹ ơi, đau quá!

Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sỹ khám.

Bác sỹ sờ nắn
Hỏi: Đau chỗ nào?
Thỏ Bông thều thào:
“Đau quanh chỗ rốn!”

Bác sỹ liền hỏi:
Ăn uống gì nào?
Thỏ Bông thều thào:
Ăn me với sấu

Uống nước chưa nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt!

Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Nghe xong liền ghi:
Đau vì ăn bậy!

Suốt cả mùa đông 
Nắng đi đâu miết
Trời đắp chăn bong
Còn cây chịu rét
Sớm nay nở hết
Đầy sân cúc vàng
Thấy mùa xuân đẹp
Nắng lại về chăng
ồ chẳng phải đâu
mùa đông nắng ít
Cúc gôm nắng vàng.
Vào trong lá biếc.
Chờ cho đến tết,
Nở bung thành hoa
Rực vàng hoa cúc
ấm vui mọi nhà

 

TG: Nguyễn Văn Chương

KHỐI B (4 - 5 TUỔI)

           THƠ: CÂY DỪA

TRUYỆN: TRUYỆN CỦA BƯỞI CON

 

Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.
Đêm hè hoa nở cùng sao,
Tàu dừa - chiếc lược chải vào mây xanh.
Ai mang nước ngọt, nước lành,
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa,
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo.
Trời trong đầy tiếng rì rào,
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra.
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.

 

TG: Trần Đăng Khoa

Có một cây Bưởi con mọc cạnh cây Bưởi mẹ. Một hôm, Bưởi con hỏi mẹ:
- Mẹ ơi! Con muốn biết khi lớn lên, con sẽ làm được gì cho mọi người? Bạn Hồng Xiêm cho quả ngọt, bạn Hoa Hồng cho mọi người hương thơm, Bàng cho mọi người bóng mát. Còn con có thể làm được gì hả mẹ?
Bưởi mẹ trả lời:
- Con hãy đợi rồi sẽ biết!
Nghe lời mẹ, Bưởi con nhờ đợi. Mùa xuân đến, Bưởi con nở đấy hoa. Ai đi qua cũng tấm tắc khen: “Ôi! Hoa Bưởi trắng đẹp và thơm qua1”. Bưởi con sung sướng nói với Bưởi mẹ:
- Mẹ ơi! Con đã mang đến cho mọi người hoa đẹp và hương thơm.
Nhưng rồi một ngày nọ, những cánh hoa của Bưởi con rụng xuống, Bưởi con buồn lắm. Nó gọi mẹ:
- Mẹ ơi! Những cánh hoa của con rụng hết rồi, mọi người sẽ không còn cần con nữa, con - phải làm gì bây giờ ?
- Con hãy đợi rồi sẽ biết! – Bưởi mẹ nói.
Tin lời mẹ Bưởi con yên tâm chờ đợi. Thời gian trôi đi, những quả bưởi nhỏ xíu, xinh xắn xuất hiện. Bưởi con mừng lắm.
Một hôm, có cậu bé hái quả bưởi ăn thử. Cậu kêu lên: “Ôi! Cay quá!” và ném quả bưởi đi. Thấy vậy, Bưởi con nói với mẹ:
- Mẹ ơi! Quả của con không ăn được.
Bưởi Mẹ bảo:
- Con đừng buồn, con hãy đợi rồi sẽ biết!
Bưởi con lại chờ đợi. Những quả bưởi ngày một lớn dần...Thế rồi vào một Tết Trung thu, các bạn nhỏ đến bên Bưởi con sung sướng hát những quả bưởi to và thơm phức vào để bày cỗ Trung thu. Bưởi mẹ âu yếm nói với Bưởi con:
Bây giờ, con đã biết con có ích gì cho mọi người rồi chứ?
- Con biết rồi, mẹ ạ! – Bưởi con vui vẻ trả lời.
Các cháu có biết Bưởi con đã mang lại những gì cho mọi người không?
                                        TG: Nguyễn Thị Thư

 

 

                                                                                

  

KHỐI B (4 - 5 TUỔI)

THƠ: CÂY THƯỢC DƯỢC

 

TRUYỆN: NIỀM VUI TỪ BÁT CANH CẢI

Cây thược dược
Mới ra hoa
Trận gió qua
Cây đổ rạp
Có đau lắm ?
Tôi đỡ nào
Kẻo cuối lâu
Lưng sẽ mỏi
Tay bé đỡ
Bông hoa cười
Mắt bé tươi
Như hoa nở

 

 

Tg: Ngô Quân Miện

 

Xem ti vi, thấy các chú bộ đội Trường Sa trồng rau trong khay gỗ, bé Mai thích lắm nói với bố: “Con muốn được trồng rau như các chú bộ đội”. Chiều hôm sau bố mang về cho Mai một bao đất và gói nhỏ hạt rau. Bố cho đất và 2 cái chậu nhựa hồng rồi hướng dẫn Mai làm đất cho tơi xốp và gieo hạt. Biết Mai chưa biết cách chăm sóc cho hạt nẩy mầm. Mấy ngày sau Mai thấy ở kẽ nứt của hạt cải có một mầm trắng. Hôm sau nữa, hạt cải nẩy mầm, thân cải nhỏ trắng đội đất nhô lên. Được chăm sóc chu đáo, cải lớn nhanh như thổi, chẳng bao lâu lá cải xanh rờn xòe kín cả cháu.

Vào một ngày chủ nhật, mẹ làm bữa ăn trưa. Mai cùng mẹ ra cắt những lá cải. Cùng với các món ăn khác, bát canh cải nấu với thịt nạc theemchuts gừng tỏa mùi thơm ngát, ngọt ghê. Mẹ bảo: Ngon nhất là bát canh cải nấu bằng rau do Mai chăm sóc. Mai sung sướng lắm

 KHỐI C ( 3 - 4 TUỔI )

 

TRUYỆN:  CHUYỆN TRONG VƯỜN

Một Cây Hoa Giấy và một Cây Táo con cùng sống trong một khu vườn.
Cây Hoa Giấy có những cành gai màu nâu bóng phổng phao lớn lên từng ngày. Những cành lá xanh mướt đua nhau leo lên trên giàn làm nền cho những bông hoa tím đỏ rực rỡ. Còn Cây Táo thì thân sần sùi, nứt nẻ với ít cành lá nhỏ xíu, cong cong.
Một hôm, Cây Hoa Giấy nói với Cây Táo:
- Táo ơi! Cậu có biết là cậu đã làm xấu cả khu vườn không?
Cây táo không đáp lại mà chỉ im lặng.
Cây Hoa Giấy đắc chí lắm. Nó nghĩ rằng chẳng ai sánh nổi với vẻ tươi tốt của mình.
Mùa Xuân đến, Cây Hoa Giấy đâm chồi nảy lộc. Mưa phùn mùa xuân làm Cây Hoa Giấy tốt tươi hơn. Hàng trăm bông hoa giấy thắm đỏ nở đồng loạt trông như một bức thảm đỏ rực. Còn Cây Táo vẫn đứng lặng lẽ một góc vườn, thân cành trơ trụi. Cây Hoa Giấy nói:
- Táo ơi! Cậu nên đi khỏi khu vườn này để lấy chỗ cho tớ trổ hoa thì hơn.
Cây Táo con nép mình im lặng. Ít lâu sau, Cây Táo mới mọc lá. Những chiếc lá tròn tròn bóng láng và hiếm hoi. Lúc này, Cây Hoa Giấy đã lên kín giàn. Một thời gian sau, Cây Táo bắt đầu nở hoa. Hoa táo thoảng mùi thơm dịu nhẹ trong gió. Chẳng bao lâu sau, hoa tàn và kết thành những quả táo nhỏ xíu màu xanh. Đến mùa thu, những quả táo đã to và chín vàng.
Một hôm, hai ông cháu chủ vườn ra thăm cây. Cô cháu gái lại gần Cây Táo và reo lên thích thú:
- Ông ơi! Táo chín rồi!
Ông trảy cho cô bé một vốc táo. Cô bé cắn quả táo giòn và luôn miệng khen táo ngọt ngon...
Cây Hoa Giấy thấy chẳng ai để ý đến mình thì buồn quá. Cây Táo nghiêng tán lá xanh thì thầm:
- Bạn Hoa Giấy đừng buồn! Hai chúng ta mỗi người một nhiệm vụ. Tôi dâng trái ngon cho mọi người, còn bạn thì cho sắc hoa và bóng mát.
Giờ thì Cây Hoa Giấy đã hiểu ra nhiều điều. Nó không còn kiêu ngạo như trước. Nó yêu mảnh vườn này, yêu cả cái dáng trơ trụi của Cây Táo sau mùa cho quả.

Thành Tuấn.

 

KHỐI C ( 3 - 4 TUỔI )

 

 

THƠ: CÂY XANH

 

 

THƠ: ĐÔI MẮT EM

 

THƠ: MÙA XUÂN

 

Trời nắng như lửa đốt

Mà cây xanh vẫn cứ phơi 

Làm bóng râm che đất

Làm bóng râm che người.

Cây điều hòa khí thở

Hoa quả thơm say mè

Óng vàng vân thớ gỗ

Cây xả thân quản gì. 

        Phạm Đình Ân

 

 

Hạt mầm bé xíu

Mẹ đất ấp ôm

Vươn ra lá nhỏ

Nắng, mưa reo hát

Cây lớn thật nhanh

Vươn nụ, vươn cành

Hoa thơm ngào ngạt

Từ một mầm hạt

Thành cây thật rồi

 

 Thủy Tiên

 



Hoa đào nở đỏ
Hoa mơ trắng ngần
Búp non nhu nhú
Cùng chào mùa xuân.

Rồi cánh mơ rụng
Đào phai hết màu
Cành xanh lá biếc
Mùa xuân về đâu?

A, Em biết rồi!
Mùa xuân rất lạ
Ú tim nắng hè
Ẩn vào chùm quả

( Thơ sưu tầm )

 

KHỐI D (24 - 36 THÁNG)

 

THƠ: QUẢ THỊ

 

TRUYỆN: CÂY TÁO

 

Vàng như mặt trăng

Treo trên vòm lá

Da nhẵn mịn màng

Thị ơi! Thơm quá

 

Tác giả: Thanh Thảo

 

 

Mưa phùn bay, hoa đào nở. Ông trồng cây táo xuống đất. bé tưới nước cho cây. Mưa tưới nước cho cây. 
Mặt trời sưởi nắng cho cây Con Gà Trống đi qua nói to: 
- cây ơi! Cây lớn mau! Thế là những chiếc lá non bật ra Những con Bươm Bướm bay qua cũng nói to: 
- cây ơi! Cây lớn mau! Thế là cây ra đầy hoa. Một hôm, Ông, Bé, Gà, Bươm Bướm cùng nói to: 
- Cây ơi! Cây lớn mau! Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra. Bé giơ áo ra, những quả táo chín ngon lành rơi vào lòng bé.

 

 

THƠ: BẮP CẢI XANH

 

TRUYỆN: MÙA XUÂN ĐÃ VỀ

 

Bắp cải xanh

Xanh man mát

Lá cải sắp

Sắp vòng tròn

Búp cải non

Nằm ngủ giữa

 

TG: Phạm Hổ

 

- Mùa xuân đã về! - Sóc cha kêu lên khi ra khỏi hang.

- Con hãy mặc áo thật đẹp để chúng ta cùng đi hội hoa đầu xuân!

- Sóc mẹ bảo Sóc con.

Hội hoa thật đẹp. Sóc mẹ mua một cành đào, Sóc bố chọn Hoa phong lan. Sóc con nhìn hết loại hoa này đến hoa khác, hoa nào cũng đẹp. Sóc lưỡng lự chẳng biết chọn loại hoa nào...Sóc mẹ nhìn Sóc con âu yếm:

- Con chọn hoa nào?

Sóc con tần ngần một lát rồi thì thào bên tai mẹ:

- Con chọn hạt dẻ được không mẹ? Nhà mình sắp hết hạt dẻ rồi!

Mẹ suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười gật đầu bảo:

- Nào, chúng ta hãy mang hoa và hạt dẻ về nhà, cùng trang hoàng nhà cửa thật đẹp để liên hoan đón mùa xuân về.

 

 

 

Bài viết khác