Thư viện tài liệu

 PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
MẪU GIÁO LỚN ( 5-6 TUỔI )
 
 
Truyện: Nhổ củ cải
Ngày xửa, ngày xưa có hai ông bà già và một cô cháu gái sống trong ngôi nhà bằng gỗ bên cạnh mảnh vườn xinh xắn. Trong nhà còn có một con Chó, một con Mèo và một chú Chuột nhắt.
Vào mùa thu, ông già mang về một cây củ cải nhỏ và trồng trong vườn. Ngày ngày, ông ra sức chăm chút cho cây. Sáng nào ông cũng cho cây cải uống một gáo nước. Chiều nào ông cũng bắt sâu, nhỏ cỏ cho cây. Cây cải cũng không phụ lòng tốt của ông, nó lớn nhanh như thổi. Chẳng bao lâu nó đã trở thành một cây cải khổng lồ, to chưa từng thấy.
Một buổi sáng, ông già ra vườn định nhổ củ cải về cho bà cháu và cháu gái. Ông nhổ mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn không hề nhúc nhích. Ông gọi bà già:
- Bà nó ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhỏ củ cải!
Bà già chạy ra túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi vẫn không được. Bà già gọi cháu gái:
- Cháu gái ơi! Cháu gái ơi! Lại đây giúp ông bà nhổ củ cải với nào!
Cháu gái liền chạy lại kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi chẳng ăn thua gì. Cháu gái gọi Chó con:
- Chó con ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải nào!
Chó con chạy lại ngậm lấy bím tóc của cháu gái. Cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn trơ trơ. Chó con gọi mèo con:
- Mèo con ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!
Mèo con chạy lại cắn đuôi Chó con, Chó con ngậm bím tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn ì ra. Mèo con gọi Chuột nhắt:
- Chuột nhắt ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!
Chuột nhắt chạy lại bắm đuôi Mèo, Mèo cắn đuôi Chó, Chó ngậm bím tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Một, hai, ba… Cây cải gan lì đã bị kéo lên khỏi mặt đất.
Tất cả sung sướng, nhảy múa quanh cây cải:
“Nhổ cải lên! Nhổ cải lên!
Ái chà chà! Ái chà chà! Lên được rồi!”
 
 
Bài thơ: Tâm sự của cái mũi
 
 
Tôi là chiếc mũi xinh
Giúp bạn biết bao điều
Ngửi hương thơm của lúa
Hương ngạt ngào của hoa
***
Như vậy đã hết đâu
Giúp bạn thở nữa đấy
Chúng ta cùng giữ sạch
Để chiếc mũi thêm xinh
Tác giả: Phạm Hổ
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
MẪU GIÁO LỚN ( 5-6 TUỔI )
 
 
Truyện: Bàn tay có nụ hôn 
Hôm nay là ngày đầu tiên bạn Quân đi học mẫu giáo. Bạn sợ lắm, hai tay cứ nắm chặt, chân không chịu bước, nước mắt giàn giụa:
- Con không muốn đến trường đâu! – cậu bé bảo mẹ - con muốn ở nhà với mẹ cơ!
Con thích đồ chôi và thích ở nhà. Mẹ cho con ở nhà với mẹ đi!
Mẹ Nga nắm tay bé nhỏ của Quân và thì thầm vào tai bé:
- nhiều khi chúng ta phải làm những việc mà mình không muốn! Nhưng mẹ tin con sẽ thích đến trường. Ở trường con sẽ có nhiều bạn mới, có nhiều đồ chơi mới. Cô giáo sẽ dạy con nhiều điều mới!
Mẹ nói thêm:
-Mẹ biết một bí mật tuyệt vời sẽ giúp con cảm thấy những gày đến trường cũng ấm áp và dịu êm như khi con ở nhà.
Quân quệt nước mắt, có vẻ chú ý lắng nghe:
- Điều bí mật gì hả mẹ?
Mẹ bảo:
- Một điều bí mật có từ rất lâu, bà ngoại con kể cho mẹ và bà ngoại lại được cụ ngoại của con kể cho, điều bí mật ấy là Bàn tay có nụ hôn.
Bé Quân ngạc nhiên:
-Bàn tay có nụ hôn là thế nào hả mẹ?
Mẹ Nga nắm lấy bàn tay trái của Quân và xòe những ngón tay bé xíu của bé ra giống như hình cái quạt giấy. Mẹ cúi thấp xuống, đặt một nụ hôn vào chính giữa lòng bàn tay con.
Bé Quân cảm thấy nụ hôn của mẹ chạy từ bàn tay lên cánh tay, chạy thẳng vào tim. Khuôn mặt bé cũng ửng hồng vì một cảm giác thật ấm áp.
Mẹ Nga mỉm cười:
- Bây giờ thì mỗi lúc con cảm thấy sợ hãi, lo lắng, con hãy áp bàn tay này vào má và con sẽ cảm thấy lúc nào mẹ cũng ở bên con.
Mẹ Nga nắm lấy bàn tay của Quân, cẩn thận khép những ngón tay của bé lại. Mẹ bảo:
- Từ giờ trở đi, con đừng để mất nụ hôn này nhé! Nhưng con có biết điều kỳ diệu này không, Kể cả khi con rửa tay thì nụ hôn ấy cũng không bị mất đi đâu!
Bé Quân rất yêu đôi bàn tay có nụ hôn của mình. Bây giờ bé biết rằng tình yêu thương của mẹ dành cho bé sẽ theo bé đi đến bất cứ nơi đâu, kể cả khi ở trường bé không có mẹ.
Đêm hôm đó trước khi đi ngủ, bé quay sang mẹ thì thầm:
-Mẹ đưa tay của mẹ đây!
Cậu bé nắm lấy bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ, cậu mở những ngón tay dài của mẹ ra, cậu đặt một nụ hôn thật lậu vào chính giữa bàn tay mẹ và thủ thỉ:
-Bây giờ mẹ cũng có Bàn tay có nụ hônrồi! Khi ở cơ quan nếu mẹ nhớ con thì mẹ cũng áp bàn tay này vào má, con sẽ ở bâb cạnh mẹ, con yêu mẹ lắm!
Mẹ Nga đến cơ quan vẫn cảm thấy hơi ấm nụ hôn của bé Quân trong lòng bàn tay mình và mẹ tưởng như nghe thấy từ trái tim mình tiếng hát thì thầm “Con yêu mẹ lắm”!
Bàn tay có nụ hôn là một món quà tặng quý báu từ cuộc sống được truyền khắp mọi nơi. Qua mọi thời kì, đến với mọi người, nó giúp cho những người yêu thương được gần nhau hơn.
 
Bài thơ: Tâm sự của cái mũi
 
 
Tôi là chiếc mũi xinh
Giúp bạn biết bao điều
Ngửi hương thơm của lúa
Hương ngạt ngào của hoa
***
Như vậy đã hết đâu
Giúp bạn thở nữa đấy
Chúng ta cùng giữ sạch
Để chiếc mũi thêm xinh
Tác giả: Phạm Hổ
.
 
                                      
 
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
MẪU GIÁO NHỠ ( 4-5 TUỔI )
 
 Gấu Con Chia Quà

Cây táo nhà Gấu rất sai quả và ăn thì ngọt lừ.Sáng nào Gấu Con cũng đòi ăn táo, nhưng mẹ hái bao nhiêu Gấu Con cũng chê ít. Một hôm gấu mẹ hỏi:
Thế con muốn mẹ hái cho con bao nhiêu quả táo nào?
-    Dạ… Con muốn mẹ hái cho con thật nhiều ạ!
-    Thật nhiều là bao nhiêu chứ? Gấu Mẹ hỏi lại
-    Nhiều…là…là…
Mẹ Gấu cười nói:
-    Con của mẹ không biết đếm.Từ nay con phải học đếm đến bao nhiêu mẹ sẽ hái cho con chừng ấy quả táo nhé.
Gấu Con vâng lời và tìm đến nhà thầy Hươu để học đếm
Hôm đầu Gấu biết đếm đến “Một”, mẹ Gấu cho Gấu mỗi một quả táo.Thấy ít quá Gấu Con định đòi them nhưng nhớ lời mẹ dặn nên lại thôi và lẳng lặng ôm sách đi học.Hôm sau Gấu biết đếm đến “Hai” nên được mẹ cho hai quả táo.Nhưng, những ngày tiếp theo,cậu ta biết đếm đến “ Năm’, đến “Mười” nên được mẹ cho rất nhiều táo.Gấu Con rất khoái chí và càng chăm học hơn.
Năm mới đã đến. Mẹ Gấu muốn làm một bữa liên hoan, Gấu Con lanh chanh đòi đi chợ mua quà. Mẹ Gấu đưa tiền cho con rồi dặn:
- Con ra chợ mua hoa quả. Nhớ đếm cho đủ người trong nhà kẻo mua thiếu đấy.
Gấu Con “Vâng ạ” rồi đếm đi đếm lại từng người trong gia đình, xong mới xách giỏ đi chợ. Một lát sau, cậu ta khệ nệ bê giỏ về
Gấu Bố bảo.
-    Bây giờ, con hãy chia quà cho từng người đi.
Gấu Con chỉ chờ có thế, vội bưng đĩa hoa quả bằng hai tay mời bố, mẹ, mời cả hai em nhỏ. Ơ kìa, thế phần của Gấu Con đâu? Nhìn Gấu Con lúng túng, Gấu Mẹ cũng phì cười, rồi hỏi:
-    Con đếm như thế nào mà lại thiếu? Con đã đếm đi đếm lại từng người rồi mà - Gấu Mẹ bảo.
Gấu Con đếm lại: Mẹ là một, bố là hai, em trai là ba, em gái là bốn, đấy, đủ cả mà
Nghe Gấu Con nói cả nhà cười rộ lên. Gấu Bố bảo:
-    Con của bố đếm giỏi thật, đến nỗi quên cả mình cơ mà.
-    À…ra thế, Gấu Con gãi đầu xấu hổ.
Gấu Bố vui vẻ nói: Chia quà đủ cho mọi người mà chỉ quên phần mình thì con sẽ chẳng mất phần đâu.
Nói rồi, bố mẹ Gấu dồn hết kẹo, hoa quả vào chung một đĩa, mời cả nhà cùng ăn.
 
Bài thơ: Tâm sự của cái mũi
 
 
Tôi là chiếc mũi xinh
Giúp bạn biết bao điều
Ngửi hương thơm của lúa
Hương ngạt ngào của hoa
***
Như vậy đã hết đâu
Giúp bạn thở nữa đấy
Chúng ta cùng giữ sạch
Để chiếc mũi thêm xinh
Tác giả: Phạm Hổ
.
Em luôn nhẹ nhàng
Cô giáo dạy em
Nhẹ nhàng khi nói
Nhẹ nhàng đi lại
Nhẹ nhàng hát ca.
Mỗi khi vào nhà
Nhẹ nhàng gõ cửa
Nhẹ nhàng cất giữ
Đồ dùng đồ chơi.
                Phạm Mai Chi - Hoàng Dân - Sưu tầm
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
MẪU GIÁO NHỠ ( 4-5 TUỔI )
 
 Tôi là một con Sâu Răng, tôi sống thoải mái trong miệng một chú Gấu con.
 

Chú Gấu này rất lười đánh răng. Ngày ngày tôi và các bạn của tôi đục khoét các kẽ răng của Gấu con để nhặt thức ăn. Món ăn mà tôi ưa thích nhất là sôcôla và bánh kẹo.

Một hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu con, các bạn của chú đến rất đông, Mèo và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó thì mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích qui... đến tặng Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: “ Ôi ! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.

Khi buổi tiệc sinh nhật đã tan, các bạn đã về hết, như thường lệ, Gấu con không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi – những con Sâu Răng nhảy ra mở tiệc linh đình, chúng tôi gặm, cậy, đục khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu con. Đêm đó Gấu con ta kêu gào thảm thiết vì đau nhức răng.

Hôm sau, Gấu mẹ phải đưa Gấu con đến bác sĩ khám bệnh. Bác sĩ bảo: “ Này Gấu con, răng cháu sâu nhiều quá, phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày phải đánh răng trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy.

Nhờ lời bác sĩ dặn, ngày nào Gấu con cũng chăm chỉ đánh răng. Chú đánh răng rất cẩn thận, đánh mặt trước, mặt sau của răng theo đúng lời dặn của bác sĩ làm cho răng trắng bóng. Gấu con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi, nên răng của chú ngày càng trở lên chắc và khoẻ hơn.

Còn những chú Sâu Răng chúng tôi thì từ đấy không còn gì để ăn nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu con.
Phỏng theo lời dịch của Tạ Thị Liên
 
 
THƠ: Nghe lời cô giáo

Bé mới được đi học
Khi về hát rất ngoan
Rửa tay trước khi ăn
“Cô giáo con bảo thế”
Ăn thì mời cha mẹ
Nhường em bé phần hơn
Không để vãi  rơi cơm
“Cô giáo con bảo thế”
“Cô giáo con bảo thế”
Việc tốt đều nhắc lời
Thế là, bé yêu ơi
Nhớ lời cô giáo đấy

                                Nguyễn Văn Chương
 
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
MẪU GIÁO BÉ ( 3 - 4 TUỔI )
THƠ: BÉ TỚI TRƯỜNG
Tác giả: Nguyễn Thanh Sáu
Sáng sớm trên cành đa
Đàn chim hót vang ca
Dưới đường làng êm ả
Bé cũng hoà tiếng ca
Bé cũng vui như chim
Đang đến trường tới lớp
Bé và chim cùng hát
Khúc hát yêu trường ta.
Mỗi người một việc

Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất.
Mắt nói : Tôi suốt ngày phải nhìn.
Tai nói : Tôi suốt ngày phải nghe
Mũi nói : Tôi suốt ngày phải ngửi
Tay nói : Tôi vẽ, tôi giặt, tôi quét nhà…
Chân nói : Tôi đi, tôi chạy, tôi nhảy…
Và tất cả cùng kêu lên :
    Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống ! Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm, im lặng.
     Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn. Mắt nói : Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa, tai cũng nói : Tôi chẵng muốn nghe, chân uể oải kêu lên : Tôi cũng không chạy được nữa.
     Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ, im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến :
      Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu. Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sauk hi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả viu vẻ, cười đùa.
      Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái và hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc.
                                                                                               Sưu tầm
TRUYỆN: NẾU KHÔNG ĐI HỌC
Tác giả: Thu Hằng 
Gà con đi học, trên đường đi nó gặp Dê con:
- Đi học với mình đi! – Gà con rủ.Dê con lắc đầu:- Tớ hẹn với Gấu con đi đá bóng rồi!
Gần tới lớp, gà con lại gặp Bướm Vàng:- Bướm Vàng ơi. Đi học với mình đi!
Bướm Vàng đỏng đảnh:- Tớ chẳng thích học đâu, rong chơi sướng hơn chứ! 
Buổi trưa, Gà con đi học về thì thấy Dê con và Gấu con chờ ở cửa:
- Gà con đọc giúp tớ lời hướng dẫn trên hộp thuốc này với, tụi tớ uống một viên rồi mà chả thấy khỏi.
- Nhưng các cậu ốm đau thế nào đã chứ?
- Gấu con đau bụng, còn tớ đá bóng bị chảy máu chân.
Gà con buồn cười quá :- Hai cái đau ấy không dùng chung một thứ thuốc được. Để tớ lấy thuốc đỏ và bông băng băng lại vất thương cho Dê con. Còn Gấu đau bụng thì tạm bôi dầu cao đã, rồi đến bác sĩ Voi khám xem sao.
- Ơ thế thuốc này không dùng được à? Dê con ngơ ngác.
- Đây là thuốc chữa đau đầu, cậu lấy ở đâu ra thế?
- Tớ lấy trong tủ thuốc nhà tớ. Tớ tưởng cứ là thuốc thì đau gì uống cũng khỏi chứ.
- Ấy chết, thuốc là phải dùng theo chỉ dẫn của bác sĩ. Các cậu cứ uống lung tung thì nguy hiểm lắm.
- Sao cậu rành quá vậy? – Gấu con ngạc nhiên hỏi. 
- Cô giáo Họa Mi vẫn dặn cả lớp thế mà! Bây giờ chúng mình đến nhờ bác sĩ Voi khám cho Gấu nhé!
Và các bạn có biết gấu con mắc bệnh gì không? Gấu con đau bụng giun vì cậu ta không rửa tay sạch trước khi ăn đấy. Bác sĩ Voi đã cho Gấu uống thuốc tẩy giun rồi. Vừa lúc ấy thì Bướm Trắng dìu Bướm Vàng vào.
- Gì nữa đây? Bác sĩ hỏi.
- Bạn ấy bị ngộ độc, bạn ấy không biết chữ nên hay vào vườn hoa có biển báo “ Đang phun thuốc trừ sâu” – Bướm Trắng thưa.- Đến giờ mà còn có trẻ con không đi học để ra nông nổI này – Bác sĩ Voi lắc đầu rồi vội cấp cứu cho Bướm Vàng.Đến chiều thì Bướm Vàng tỉnh hẳn. Bướm Vàng nói vớI các bạn:- Từ mai, chúng mình sẽ cùng đến lớp học nhé! Không đi học thật là tai hại.
 
 
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO QUẬN HÀ ĐÔNG
TRƯỜNG MẦM NON MÙA XUÂN
*****************
 
NỘI DUNG THƠ, TRUYỆN THÁNG 10
NHÀ TRẺ  ( 24 – 36 THÁNG TUỔI )
Truyện: Bé Mai ở nhà
 
Sáng nào ngủ dậy, Mai cũng gọi “Mẹ ơi, Con dậy rồi này !”
Mai nhanh nhẹn đi đánh răng, rửa mặt
Bác An và em Minh đến chơi, Mai lễ phép chào bác An và chơi cùng em Minh, để mẹ và bác nói chuyện.
Mai mang nhiều đồ chơi ra, hai chị em chơi với nhau rất vui
Chơi xong, hai chị em cất dọn đồ chơi gọn gàng
Đến bữa ăn, Mai rửa tay sạch sẽ mới ngồi vào bàn
Mai nói: “Con mời bố, con mời mẹ ăn cơm !, và tự xúc ăn
Ăn cơm xong., Mai lấy khăn cho bố và nói “ Khăn của bố đây ạ !”
Ngày 1/6 bố tặng Mai quyển truyện và Mai rất thích. Mai nói “Con cảm ơn bố !”
Mẹ bị ốm, Mai không đi chơi xa, luôn ở cạnh mẹ để giúp mẹ
Xem xong chương trình dành cho thiếu nhi, Mai đi ngủ ngay để hôm sau còn phải dậy sớm đi học
 
Thơ: Sao lấp lánh
 
Có ngôi sao lấp lánh
Trên trời cao, trời cao
Đố bạn nào với được
Tới ngôi sao lấp lánh
Trên trời cao, trời cao
 
Sưu tầm
 
                                    
Bài thơ: Giờ ăn
 
 
 
Đến giờ ăn cơm
Vào bàn bạn nhé
Nào thìa, bát, đĩa
Xúc cho gọn gàng
Chớ có vội vàng
Cơm rơi, cơm vãi
 
 
 
Thơ: giờ chơi
 
Giờ chơi hết rồi
Nào các bạn ơi
Ta cùng cất dọn
Đồ dùng đồ chơi
Vào nơi quy định
 
Lê Thị Hoa
 
 
 
Mùa Xuân đã về